Cách đây hơn hai ngàn năm, trong một đêm thứ năm tại "một căn phòng rộng rãi trên lầu" (Lc 22,12), mà sau nầy được gọi là Nhà Tiệc Ly, trước khi ra đi chịu chết, Chúa Giêsu đã lập Phép Bí Tích Thánh Thể để nói lên tình yêu vô bờ vô bến của Ngài đối với loài người chúng ta: "Trước lễ Vượt Qua, Đức Giêsu biết giờ của Người đã đến, giờ phải bỏ thế gian mà về với Chúa Cha. Người vẫn yêu thương những kẻ thuộc về mình còn ở thế hian, và Người vẫn yêu thương họ đến cùng” (Ga 13,1).
Trong đêm chia ly Thứ Năm vĩnh biệt này, Chúa Giêsu đã làm một việc vô cùng phép tắc và cảm động không bút nào tả nổi, là đem tình thương vô biên của Ngài để thắng hận thù điên cuồng của loài người, bằng cách lập Phép Thánh Thể để ở lại với chúng ta mọi ngày cho đến tận thế.
Trong đêm chia ly ra đi chịu chết, đêm mà loài người đầy hận thù tức tối, quyết xô dẩy, quyết tiêu diệt Chúa Giêsu ra khỏi trần gian, thì Chúa Giêsu, với tình yêu thương lạ lùng, đã chiến thắng lòng hận thù của loài người bằng cách lập Phép Thánh Thể để ở lại với loài người bội bạc chúng ta cho đến tận thế.
Trong đêm chia ly ra đi chịu chết, đêm mà loài người điên cuồng, với bất cứ giá nào, quyết tẩy chay cho kỳ được tên phạm thượng và loạn tặc Giêsu ra khỏi cuộc sống trần gian, thì Chúa Giêsu, đầy lòng nhân từ tha thứ, tuy để cho loài người hả cơn giận giết chết Ngài, nhưng với một sự trả thù lạ lùng, Ngài đã lập Phép Thánh Thể để ở lại với loài người bội bạc, để tiếp tục yêu thương loài người bội bạc, để tha thứ loài người bội bạc, để thưởng loài người bội bạc, để nâng đỡ loài người bội bạc trong mọi hoàn cảnh, trong mọi thời gian.
Để ở lại với loài người bội bạc chúng ta, Chúa Giêsu đã có thể ở gần chúng ta, hoặc ở bên cạnh chúng ta, và như thế, cũng quá hạnh phúc cho chúng ta rồi! Nhưng không, trong phép Thánh Thể, Chúa Giêsu lại ở ngay trong chính lòng chúng ta.
Để ở lại với loài người bội bạc chúng ta, Chúa Giêsu đã có thể vào thăm nhà chúng ta như khi xưa Ngài đã từng đên thăm nhà ông Giakêu, nhà các chị em ông Ladarô, và như thế, cũng quá hạnh phúc cho chúng ta rồi! Nhưng không, trong phép Thánh Thể, Chúa Giêsu lại ngự đến ngay trong thân xác chúng ta, ngay trong linh hồn chúng ta.
Để ở lại với loài người bội bạc chúng ta, Chúa Giêsu đã có thể đến thăm chúng ta một lần trong đời, và như thế, cũng quá hạnh phúc cho chúng ta rồi! Nhưng không, trong phép Thánh-Thể, Chúa Giêsu hằng ngày ngự đến với chúng ta khi chúng ta tham dự Thánh Lễ và rước Chúa vào lòng.
Để ở lại với loài người chúng ta, Chúa Giêsu đã có thể hẹn gặp chúng ta một nơi nào đó, và như thế, cũng quá hạnh phúc cho chúng ta rồi! Nếu vậy thì dù chổ đó xa xôi cách trở khó khăn đến đâu mặc lòng, dù tốn kém đến đâu đi nữa, chúng ta cũng cố gắng tìm đủ cách để đến gặp Chúa Giêsu cho kỳ được. Nhưng không, trong phép Thánh Thể, Chúa Giêsu hẹn gặp chúng ta nơi nhà thờ là nơi chúng ta dễ đến nhất, có khi đó là nơi gần chúng ta nhất.
Phép Thánh Thể thật lạ lùng vì vượt thời gian: phán một lời “Nầy là Mình Ta, Nầy là Máu Ta”, liền thực hiện ngay, không trì hoãn một giây phút nào.
Phép Thánh Thể thật lạ lùng vì vượt không gian: Chúa Giêsu trong phép Thánh Thể, có mặt khắp nơi, không nơi nào mà không có.
Phép Thánh Thể thật lạ lùng vì vượt hữu hình: Chúa Giêsu ngự thật trong phép Thánh Thể dẫu con mắt loài người chúng ta không thấy gì trong đó.
Phép Thánh Thể thật lạ lùng vì vượt tự nhiên: sau khi linh mục đọc lời truyền phép, bản tính tự nhiên của bánh và rượu không còn nữa, nhưng đã trở thành Mình và Máu Thánh Đức Kitô.
Phép Thánh Thể là ân huệ vô cùng cao quý mà Thiên Chúa đã ban cho loài người: “Thiên Chúa yêu thế gian đến nỗi đã ban Con Một, để ai tin vào Con của Ngài thì khỏi phải chết, nhưng được sống muôn đời”; “Không có tình thương nào cao cả hơn tình thương của người đã hy sinh tính mạng vì bạn hữu của mình”; “Thầy không còn gọi các con là tôi tớ nữa, nhưng Thầy gọi các con là bạn hữu”.
Chúng ta đáp lại ân huệ vô cùng cao quý đó bằng cách đặt Chúa Giêsu Thánh Thể làm trung tâm của đời sống chúng ta. Lý do là vì Chúa Giêsu ngự thật trong phép Thánh Thể là trung tâm điểm của đời sống Giáo Hội, là trung tâm điểm của đời sống kitôhữu của chúng ta:
- chúng ta được chịu phép Rửa Tội là để sau nầy có thể tiến lên bàn thánh rước Chúa Giêsu vào lòng, Đấng dạy chúng ta biết Chúa là Cha của chúng ta;
- chúng ta được chịu phép Giải Tội là để là để dẹp tan những ngăn trở làm chúng ta không thể lên rước Chúa được;
- chúng ta được chịu phép Thêm Sức là để can đảm mạnh mẽ mà xưng đức tin vào mầu nhiệm Chúa Giêsu Thánh Thể;
- chúng ta chịu phép Hôn Phối là để tăng gia số người ngồi vào bàn tiệc Chúa Giêsu Thánh Thể,
tăng gia số người làm linh mục để cử hành Thánh Lễ ngợi khen Chúa Giêsu Thánh Thể, tăng gia số người dâng mình cho Chúa để chăm sóc Nhà Chúa Giêsu Thánh Thể ngự, để gìn giữ Mình Thánh Chúa, để thờ lạy, ngợi khen, đền tội và cầu nguyện với Chúa Giêsu Thánh Thể thay cho người khác;
- chúng ta chịu phép Truyền Chức Thánh là để truyền phép Thánh Thể, để ban phát Chúa Giêsu Thánh Thể cho các tín hữu ;
- chúng ta chịu phép Xức Dầu Bệnh Nhân là để loại bỏ những trở ngại cuối cùng, hầu chắc chắn được về trời sau khi chết mà kết hiệp với Chúa Giêsu Thánh Thể đời đời.
Chúa Giêsu lập phép Thánh Thể không phải để cho các thánh thiên thần và các thánh nam nữ ở trên trời, nhưng lập phép Thánh Thể cho chúng ta đang ở trên trần gian nầy để nuôi dưỡng chúng ta, để ban sức mạnh cho chúng ta. Chính vì thế mà Chúa Giêsu thúc giục đến ăn Ngài: "Các con cầm lấy mà ăn!” (Mt 26,26). Chính vì thế mà Chúa Giêsu dọa: "Nếu các ông không ăn Thịt và uống Máu Con Người, các ông không có sự sống nơi mình” (Ga 6,52). Chính vì thế mà Chúa Giêsu treo phần thưởng: "Ai ăn bánhnầy, sẽ được sống muôn đời.” (Ga 6,58).
Thánh Thể là một bữa tiệc thánh: tiệc do Đấng Chí Thánh, là Con Thiên Chúa, thiết lập; tiệc dọn của ăn của uống hoàn toàn thánh, là Mình và Máu Thánh Chúa; tiệc mừng Biến Cố vô cùng thánh, là Ơn Cứu Độ.
Thánh Thể là một bữa tiệc biến đổi lạ lùng: thân xác ta trở nên giống Thân Xác của Chúa Giêsu, linh hồn ta mang những tâm tình của Chúa Giêsu, đời sống của Chúa Giêsu trở thành đời sống của ta, đời sống của ta trở thành đời sống của Chúa Giêsu, Chúa Giêsu ở trong ta, ta ở trong Chúa Giêsu, Chúa Giêsu làm một với ta, ta làm một với Chúa Giêsu. Châm ngôn sống của chúng ta sau khi dự Tiệc Thánh Thể, là: "Tôi sống, nhưng không còn phải là tôi, mà là Đức Kitô sống trong tôi ” (Gl 2,20).
Giáo Hội phải sống bằng Chúa Giêsu Thánh Thể.
Mọi thành phần trong Giáo Hội phải sống bằng Chúa Giêsu Thánh Thể.
Mọi gia đình, mọi giáo xứ, mọi cộng đoàn phải sống bằng Chúa Giêsu Thánh Thể.
Trong Chúa Giêsu Thánh Thể, chúng ta tìm được tất cả: tìm được ánh sáng, tìm được sức mạnh, tìm được an ủi, tìm được trong sạch, tìm được tình yêu, tìm được thánh thiện, tìm được quên mình, tìm được vui tươi hớn hở.
Đối với người tín hữu chúng ta, Chúa Giêsu Thánh Thể phải nói lên tất cả, phải tóm lại tất cả, phải chứa đựng tất cả, phải cắt nghĩa tất cả.
Như con ong phải đi tìm hoa và hút nhụy hoa để sống thế nào, thì ngươì tín hữu chúng ta cũng phải đi tìm Hoa Giêsu Thánh Thể và hút lấy Nhụy Hoa Giêsu Thánh Thể để sống như vậy.
Lm Nguyễn Hài Đồng
Tình yêu thương vời vợi_Phanxico
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét