(Ảnh chỉ mang tính chất minh họa) |
- Ca trưởng anh được không ?
- Tốt tạm, được cái hiền.
- Có hay mắng ca viên không ?
- Không, chỉ nhắc nhở thôi. Ca viên đi tập không đông đủ thì buồn thôi.
- Ca trưởng em dữ lắm. Toàn chửi thôi.
- Ai bảo lười đi tập hát , vào trễ, vừa tập vừa nói chuyện, nghe điện thoại, vân vân, bị la là phải.
- Có la thì cũng la vừa thôi. Nghe nhục lắm. Mình lớn cả với nhau, có gì lỗi khiển trách, nhắc nhở nhẹ nhàng.
Đây hơi tí mắng, hơi tí chửi.
- Chửi sao ?
- Nặng lắm anh ạ. Như chửi chó mắng mèo.
- Thì sửa lỗi đi ai chửi được mình.
- Đâu phải lỗi gì to tát, cậy chức ca trưởng là coi thường ca viên thôi.
- Chó mèo cũng dễ thương thây !
- Có khi coi mình như trâu bò.
- Ừ, tội nghiệp ! Trâu bò còn được dẫn ra đồng ăn cỏ, mát mẻ nhẩy !
- Vâng. Sinh hoạt ca đoàn thế này còn quá thân trâu bò.
- Ừ. Chán nhẩy !
- Vâng chán lắm, nhục lắm, em chỉ muốn nghỉ.
- Có khi nào ca trưởng mắng mỏ thậm tệ không ?
- Thường xuyên anh ạ.
- Có khi nào ca trưởng tôn trọng mình lấy một tí nào không ?
- Không hề ạ. Xúc phạm là chính. Hát chưa được, ca trưởng cũng chửi té tát anh ạ.
- Vô lý, chưa hát được mới gọi là tập chứ.
- Vâng. Bố mẹ em cũng chả chửi con cái vô lý như vậy đâu.
- Thế nghỉ quách cho xong.
- Không được anh ạ.
- Sao ? Lại còn bắt buộc à ? Mất tự do luôn à ?
- Dạ chả ai bắt buộc mình phải đi hát ca đoàn đâu ạ, do mình thôi.
- Thế nghe chửi có tức không ?
- Dạ tức chứ ạ.
- Có nhục không ?
- Nhục quá chứ ạ.
- Tại sao không nghỉ ?
- Dạ, tại trong Lễ, mình được ngồi vào hàng ghế dành riêng cho ca đoàn, em thấy ....oai lắm cơ ạ.
Nghe nó nói, mình muốn ôm mặt khóc hu hu.
Vào ca đoàn vì "oai lắm cơ" là khốn nạn rồi !
Chấp nhận nghe chửi, chịu nhục, để được cái...ghế, phải không em ? Ừ, thì cứ nhục đi, cứ nghe chửi đi.
http://nshaitrieu.blogspot.com/2013/07/cpc-so-15-oai-lam-co.html
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét